Cảm Tác Về Chị Yêu

Làn da trắng trẻo má hây hây
Lấp lửng trên vai suối tóc đầy
Giọng nói âm vang như sóng dậy
Tiếng cười giòn giã tận chân mây
Anh tài phận gái thời nay đấy
Sự nghiệp công danh tự dựng gầy
Trách đức tình quân đâu chẳng thấy
Đơn thân lẻ bóng ngọc đêm ngày

Cát Tường

Lạc Mất Hồn Thơ

Hình như chữ nghĩa lạc phương nào
Viết một đôi dòng khó thế sao?
Có phải nàng thơ vui gió dạo?
Hòa cùng bóng nguyệt cợt trời cao
Hay là chán cảnh tiên bồng náo
Chạy xuống trầm thân đáy biển gào
Ý hỡi, vần ơi đừng mãi ngạo
Về đây để dạ hết cồn cào.

Cát Tường

Chuyện Ở Đời

Xã hội ngày nay quả lắm người
Hay ngồi mách lẻo khắp muôn nơi
Nhà kia gái lớn duyên xa vợi
Xóm nọ trai già nghiệp mịt khơi
Thấy kẻ giàu sang liền chạy tới
Xem bề khốn khổ vội buông rơi
Trời sinh tính xấu làm chi hỡi
Ngẫm nghĩ buồn thay chuyện ở đời.

Cát Tường

Bất Công

Đời nay vốn dĩ chẳng công bằng
Xã hội còn nhiều thứ lệch cân
Vất vả bao năm tay mãi trắng
Gian lao suốt tháng nghiệp hoài bần
Bình tâm học lấy từ kiên nhẫn
Tĩnh trí trau dồi chữ nghĩa nhân
Quyết chí vươn lên trên số phận
Đời nay vốn dĩ chẳng công bằng

Cát Tường

Hái Mận

Mới thấy hôm nào mận trổ hoa
Mà nay lấm tấm trái sau nhà
Ta leo định hái vài ba quả
Kiến cắn từa lưa nhức quá à
Lũ kiến nhà ngươi kỳ quá xá
Ta thời hái mận của nhà ta
Sao mi bực bội gì mà phá
Mận hái chưa đầy tá, khóc òa.

Cát Tường

Khóc Kiều

Xem thơ cụ Nguyễn khóc nàng Kiều
Vẹn hiếu nên đành phụ chữ yêu
Một kiếp tha hương giày phận liễu
Lầu xanh tạo hóa khéo bày trêu
Hồng nhan bạc phận xưa đâu thiếu
Mỹ nữ gian truân thực cũng nhiều
Phận số cao xanh đà định liệu
Làm sao thoát khỏi chốn giàn thiêu?

Cát Tường

Vỡ Mộng

Mộng ước chưa thành tủi phận ta
Ngày mơ tối mộng được cùng nhà
Mà sao cách trở thành xa lạ
Vạn thuở tình này mãi thiết tha
Vẫn nhớ người em hồng ửng má
Chiều chiều dáng ngọc thướt tha qua
Tình đầu chớm mộng đà tan rã
Cũng bởi tim em khóa cửa mà.

Cát Tường

Một Chữ Tiền

Vất vả quanh năm một chữ tiền
Làm hoài vẫn cứ thiếu triền miên
Nhà cao cửa rộng người thường viếng
Mái lá chòi tranh khách chẳng phiền
Sự nghiệp bao năm hoài chẳng tiến
Công danh mấy thuở vẫn nằm yên
Mình đây chẳng phải người lười biếng
Vất vả quanh năm một chữ tiền

Cát Tường

Bất Công

Đời nay vốn dĩ chẳng công bằng
Bởi thế còn nhiều thứ lệch cân
Phấn đấu bao năm chân dậm thắng
Người ta một bước đã lên trần
Thôi thì học lấy thêm từ nhẫn
Hoặc giả trau dồi lực lẫn năng
Phải biết vươn lên trên số phận
Đời nay vốn dĩ chẳng công bằng.

Cát Tường

Mất Ngủ

Mất ngủ hằng đêm khó chịu ghê
Gà kia chẳng kịp cất lời mời
Thì mình đã tỉnh như chim cú
Mắt mở tròn xoe để ngắm trời?
Khắc khoải nằm hoài cho tới sáng
Bơ phờ trí óc cứ chơi vơi
Ai ơi biết cách gì không hỡi
Tống cổ đi thằng bạn chẳng mời.

Cát Tường

Cát Tường

Bút lực: 16.4

Trang 1/16